Chuyên mục: Tuần 30: Bác Hồ

Soạn bài: Tập đọc: Cháu nhớ Bác Hồ

Bài đọc

 Cháu nhớ Bác Hồ  Đêm nay bên bến Ô Lâu,       Cháu ngồi cháu nhớ chòm râu Bác Hồ.    Nhớ hình Bác giữa bóng cờ,  Hồng hào đôi má, bạc phơ mái đầu.  Mắt hiền sáng tựa vì sao,  Bác nhìn đến tận Cà Mau cuối trời.       Nhớ khi trăng sáng đầy trời,      Trung thu Bác gửi những lời vào thăm.                    Đêm đêm cháu những bâng khuâng,  Giở xem ảnh Bác cất thầm bấy lâu.           Nhìn mắt sáng, nhìn chòm râu,       Nhìn vầng trán rộng, nhìn đầu bạc phơ.        Càng nhìn càng lại ngẩn ngơ,  Ôm hôn ảnh Bác mà ngờ Bác hôn.                                 Theo THANH HẢI  

- Ô Lâu : con sông chảy qua các tỉnh Quảng Trị và Thừa Thiên – Huế.

- Cất thầm : giấu kín.

- Ngẩn ngơ : cảm thấy như trong mơ.

- Ngờ : ngỡ là, tưởng là.

Nội dung bài : Tình cảm kính yêu vô hạn của thiếu nhi vùng tạm chiếm đối với Bác Hồ.

Câu 1: Bạn nhỏ trong bài thơ quê ở đâu ? (trang 105 sgk Tiếng Việt 2 Tập 2)

Em hãy đọc câu đầu bài thơ, kết hợp phần chú thích từ khó của bài.

Trả lời:

Bạn nhỏ trong bài thơ quê ở vùng ven sông Ô Lâu, con sông chảy qua các tỉnh Quảng Trị và Thừa Thiên – Huế.

Câu 2: Vì sao bạn phải “cất thầm” ảnh Bác ? (trang 105 sgk Tiếng Việt 2 Tập 2)

Em xem lại hoàn cảnh đất nước ta thời bấy giờ trong phần chú thích cuối bài thơ và giải thích.

Trả lời:

Bạn nhỏ phải “cất thầm” ảnh Bác vì trong vùng tạm chiếm, giặc cấm nhân dân ta treo ảnh Bác.

Câu 3: Hình ảnh Bác hiện lên như thế nào qua 8 dòng thơ đầu ? (trang 105 sgk Tiếng Việt 2 Tập 2)

Em đọc 8 dòng thơ đầu và chú ý các đặc điểm sau của Bác: mái tóc, đôi má, mái đầu, đôi mắt, chòm râu.

Trả lời:

Hình ảnh Bác trong 8 dòng thơ đầu hiện lên rất đẹp đẽ. Mái tóc Bác bạc phơ, đôi má hồng hào, chòm râu dài và đôi mắt hiền từ sáng tựa như sao.

Câu 4: Tìm những chi tiết nói lên tình cảm kính yêu Bác Hồ của bạn nhỏ. (trang 105 sgk Tiếng Việt 2 Tập 2)

Trả lời:

Chi tiết nói lên tình cảm kính yêu Bác Hồ của bạn nhỏ : Cháu ngồi cháu nhớ chòm râu Bác Hồ, Nhớ hình Bác giữa bóng cờ; Đêm nay cháu những bâng khuâng, Giở xem ảnh Bác cất thầm bấy lâu; Càng nhìn càng lại ngẩn ngơ; Ôm hôn ảnh Bác mà ngờ Bác hôn.