Đề bài: Viết một đoạn văn ngắn (từ 5 đến 7 câu) kể lại một trận thi đấu thể thao mà em đã có dịp xem.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (kéo co)

    Trong đợt thi đua đầu tháng ba, chúng em đã được chứng kiến một trận thi đấu kéo co vô cùng từng bừng, rộn rã. Đó là trận chung kết giữa các anh chị lớp 5A1 và 4A3. Khi thầy trọng tài tít còi ra hiệu trận đấu bắt đầu, hai đội ở hai đầu dây dùng hết sức của mình để kéo. Các thành viên của mỗi đội dùng tay nắm chặt chiếc dây thừng dài đển kéo mạnh về phía mình. Đội 5A3 đã kéo nhích được một đoạn. Khán giả đứng xem hò reo cổ vũ không ngừng. Bất ngờ, tình thế lúc này hoàn toàn thay đổi khi đội 4A3 rút dây thật nhanh, kéo mạnh về phía mình. Anh đội trưởng đứng đầu dây của lớp 5A1 bước chân qua vạch trắng phía dưới. Vậy là kết quả thắng thuộc về đội 4A1. Em cảm thấy vô cùng hào hứng với trận thi đấu kéo co ngày hôm đó.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (kéo co)

    20-11 mọi năm trường em tổ chức rất nhiều hoạt động tập thể, một trong đó là hội thi kéo co giữa các khối lớp 4,5. Trận đấu hồi hộp và gay cấn nhất có lẽ là trận thi đấu giữa các anh chị lớp 5A và 5B.

3 giờ chiều ngày 20-11 là trận chung kết hội thi kéo co giữa lớp 5a và 5b. Sau khi trọng tài thổi còi, hai đội vào vị trí. Mỗi đội gồm 5 bạn nam. Đội 5A mặc áo vàng, đội 5B mặc áo xanh, trông anh nào cũng rất khỏe mạnh. Hai đội quả là ngang tài ngang sức. Sau khi ổn định vị trí, trọng tài là thầy giáo thể dục tuýt còi để trận đấu bắt đầu. Cổ động viên hai bên reo hò rất nhiệt tình. Sau một phút đầu tiên, sợi dây đỏ buộc ở giữa dường như chưa nghiêng về bên nào. Sau đó đội 5A đã giành lợi thế, sợi dây nhích dần về phía đội 5A. Tiếng cổ vũ cho đội 5B ngày càng lớn. Đội 5B dần lấy lại thế chủ động. Rất tiếc đội 5A đã không còn giai sức để thi đấu đến cùng. Chiến thắng thuộc về đội 5B. Tiếng hò reo vang lên khắp sân trường, đội 5A cũng sang chúc mừng đội 5B.

Trận đấu đã kết thúc rất vui vẻ, là một kỉ niệm đáng nhớ. Sau ra cuộc thi em rút ra cho bản thân kinh nghiệm phải rèn luyện thể dục thể thao và có chuyện gì cũng phải quyết tâm đến cùng.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (kéo co)

    “Hội khỏe Phù Đổng” của trường em tổ chức vào ngày chủ nhật tuần trước thật là sôi động. Từ môn bóng đá, cầu lông, chạy tiếp sức đến đá cầu, kéo co… đều diễn ra với sự góp mặt của các vận động viên tiêu biểu của mỗi lớp.

Em ở trong đội kéo co của lớp – lớp 3A. Sau vòng đấu loại, ban tổ chức công bố hai đội vào vòng chung kết để giành giải nhất, nhì. Đội 3A của em và đội 3D được vào chung cuộc. Mỗi đội gồm mười người. Em là người đứng đầu của đội 3A, bởi các bạn trong lớp thường gọi em là “đầu máy xe lửa”. Cuộc giằng co giữa hai đội kéo dài năm phút mà chưa phân thắng bại. Lúc đó, em đá cảm thấy hai bàn tay của mình đã đau lắm, chỉ cần một chút lơi lỏng là thất bại liền. Em nghiến răng chịu đựng rồi dồn tất cả sức lực vào hai chân và hai tay, gồng mình, bấm sâu hai bàn chân xuống nền đất, bất ngờ giật mạnh một cái. Hình như không chịu đựng được cú giật bất ngờ ấy, toàn bộ đội 3D bị nhào tới, trượt qua khỏi vạch ranh giới, rồi đè lên nhau. Tiếng là hét cổ vũ của các bạn nổ tung lên, vang động cả sân trường. Chiến thắng đã thuộc về đội 3A của em.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (U23 Việt Nam)

    Tháng một vừa qua, em đã được theo dõi một trận thi đấu thể thao rất hay, rất quyết liệt trên truyền hình. Đó là trận đấu bán kết giải bóng đá châu Á giữa U23 Việt Nam và U23 Qatar tại Trung Quốc. Sân bóng là một hình chữ nhật rộng lớn được vạch những dòng trắng ngang dọc. Dưới thảm cỏ xanh mướt, các cầu thủ áo trắng Việt Nam, áo đỏ Qatar dần tiến vào sân. Khi nhạc quốc ca mỗi nước vang lên, mười một cầu thủ của các đội tuyển đặt tay lên trái tim hát vang. Trọng tài tít còi và phất cờ báo hiệu trận đấu bắt đầu. Đội trưởng Lương Xuân Trường đặt trái bóng ở chính giữa sân, đá chuyền đi cho đồng đội. Các cầu thủ vạm vỡ chạy thật nhanh để giành bóng. Bóng được chuyền qua chân người này tới chân người khác. Bóng tới gần khung thành thủ môn, khán giả hò reo ầm ĩ để cổ vũ. U23 Qatar có quả đá phạt nên ghi bàn trước. Ngay sau đó, cầu thủ số 19 Nguyễn Quang Hải ghi bàn bằng một cú sút ấn tượng. Các cầu thủ Qatar lại ghi bàn bằng cú đánh đầu đẹp mắt nâng tỉ số lên 2-1. Họ chạy khắp sân để ăn mừng. Nhưng bất ngờ, chỉ sau hai phút, chân sút Quang Hải lại ghi bàn lần nữa. Trận đấu kết thúc với tỉ số hòa nên hai đội bước vào hiệp phụ. Hai hiệp phụ khốc liệt diễn ra vẫn không định phân thắng bại. Hai đội tuyển bước vào loạt đá luân lưu căng thẳng. Qatar mở tỉ số. Thủ môn Bùi Tiến Dũng đã nhanh chóng cản phá được hai cú sút của đội bạn. Phút giây cầu thủ Vũ Văn Thanh đứng trước trái bóng tròn để thực hiện lượt sút cuối, khán giả nín thở hồi hộp. Chỉ một giây sau đó, lưới của đội bạn đã rung lên. Mọi người vỡ òa trong chiến thắng. Niềm vui, niềm bất ngờ trong trận đấu hôm đó giờ em vẫn không thể quên.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (U21 Việt Nam)

    Em còn nhớ mãi trận đấu bóng đá hấp dẫn giữa hai đội tuyển Việt Nam gặp Thái Lan giải U21 quốc tế ở Ninh Thuận.

Hôm đó em được bố mẹ dẫn đi xem bóng đá ở sân vận động Ninh Thuận. Trận đấu diễn ra vô cùng hấp dẫn và nhiều gay cấn.

Vào những phút đầu tiên, đội tuyển Thái Lan dẫn trước với tỉ số 1-0. Sau đó không lâu ,đội chủ nhà tấn công quyết liệt, áp đảo khung thành đối phương. Cuối cùng cầu thủ mang áo số 7 tên Văn Quyến đã sút liền hai trái vào lưới Thái Lan. Tiếng reo hò vang dội rất náo nhiệt. Việt Nam chiến thắng với tỉ số 2-1.

Em rất thích xem bóng đá vì khi xem bóng đá giúp em thư giãn và không còn thấy mệt mỏi trong những giờ học tập căng thẳng. Em còn tự hào bóng đá Việt Nam.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng đá)

    Chủ nhật tuần qua, lớp em và lớp 3C đã tổ chức một trận thi đấu bóng đá thật hào hứng, sôi nổi.

Sân bóng ở tại sân đình của làng. Đúng mười bốn giờ ba mươi, cả hai lớp đã tập trung vây quanh sân bóng. Trận thi đấu diễn ra sôi nổi. Các cầu thủ hăng hái cướp bóng và dồn bóng về phía cầu môn của đối phương, chúng em đứng xem với những tràng vỗ tay vang dội để động viên các cầu thủ của lớp mình. Kết quả trận thi đấu đã đem lại niềm vui cho lớp chúng em, đội bóng đá của lớp em đã ghi bàn thắng với tỉ số 5-3. Đây là kết quả luyện tập tích cực của cả đội bóng trong thời gian qua.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng đá)

    Em còn nhớ mãi trận đấu bóng đá hấp dẫn giữa hai đội tuyển Việt Nam gặp Thái Lan giải U21 quốc tế ở Ninh Thuận.

Hôm đó em được bố mẹ dẫn đi xem bóng đá ở sân vận động Ninh Thuận. Trận đấu diễn ra vô cùng hấp dẫn và nhiều gay cấn.

Vào những phút đầu tiên, đội tuyển Thái Lan dẫn trước với tỉ số 1-0. Sau đó không lâu ,đội chủ nhà tấn công quyết liệt, áp đảo khung thành đối phương. Cuối cùng cầu thủ mang áo số 7 tên Văn Quyến đã sút liền hai trái vào lưới Thái Lan. Tiếng reo hò vang dội rất náo nhiệt. Việt Nam chiến thắng với tỉ số 2-1.

Em rất thích xem bóng đá vì khi xem bóng đá giúp em thư giản và không còn thấy mệt mỏi trong những giờ học tập căng thẳng. Em còn tự hào bóng đá Việt Nam.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng đá)

    Chiều thứ bảy tuần qua, trên sân vận động thị xã, trường em tổ chức trận bóng đá chung kết giữa hai đội bóng lớp 5A và 5B để chọn ra một đội đi dự “Hội khỏe Phù Đổng” cấp thị xã. Em đã được chứng kiến trận đấu từ đầu đến cuối. Đúng 16 giờ, trận đấu bắt đầu. Trong mười phút đầu, đội 5B tổ chức tấn công liên tiếp, làm cho đội 5A lúng túng rút về phòng thủ trên sân nhà, suýt nữa thủ môn phải vào lưới nhặt bổng. Được thầy giáo chủ nhiệm động viên nhắc nhở, đội 5A như được thêm sức mạnh. Từ một đường chuyền tạt trái, Phi Hùng một cầu thủ xuất sắc của đội 5A lao lên đón bóng. Bằng một động tác giả Phi Hùng lách bóng qua hậu vệ, đưa nhanh bóng vào gần khung thành lớp 5B rồi bất thần tung một cú sút bằng chân trái. Quả bóng lọt qua nách thủ môn 5B, chui tọt vào lưới ghi bàn thắng đầu tiên cho đội nhà. Cả sân vận động rung lên trong tiếng hò reo của gần một ngàn cổ động viên. Chung cuộc, lớp 5A thắng lớp 5B. Cuộc đọ sức thi tài chấm dứt sau hai hiệp. Quả là một trận đấu thật hay và hấp dẫn.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng đá)

    Đó là một trận thi đấu bóng đá sôi nổi nhất của các cầu thủ “nhí” của hai trường Tiểu học phường 2 và phường 5 trên sân vận động thị xã trong chiều chủ nhật -tuần qua mà em được chứng kiến. Các cầu thủ của hai đội đã dàn thế trận trên sân. Sau tiếng còi của thầy tổng phụ trách đội trường phường 5, đội phường 2 giao bóng. Vừa mới diễn ra được chừng 10 phút thì anh Đạt ở trường phường 2 vị trí tiền đạo, nhận bóng từ hậu vệ. Anh lừa qua hai cầu thủ đội bạn rồi bất thần sút mạnh vào góc trái khung thành, buộc thủ môn phường 5 phải vào lưới nhặt bóng. Liên tiếp các phút tiếp theo, phường 2 ghi thêm 4 trái nữa, phường 5 chỉ gỡ được 2. Chung cuộc, phường 2 thắng với tỉ số 10-6. Thật là một trận đấu hấp dẫn và sôi nổi.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (đá cầu)

    Nhân ngày hội truyền thống các nhà giáo Việt Nam 20-11, Trường Tiểu học Bến Tre cùng Trường Tiểu học Vĩnh Phúc tổ chức những trận thi đấu thể thao: đá cầu, cầu lông, đá bóng, bóng bàn... Em thích nhất là môn đá cầu nên đến địa điểm đá cầu để động viên đội. Mỗi đội gồm hai cầu thủ, đá cặp với nhau. Đội của trường em có anh Hùng ở lớp 5A và anh Thi ở lớp 5G, còn đội Vĩnh Phúc, em không biết tên các cầu thủ. Cả hai đội đang vào trận quyết liệt. Các cổ động viên của hai trường đứng chật cả vòng trong vòng ngoài. Từ phía sàn bên phải, anh Thi vuốt nhẹ quả cầu bằng chân trái, cầu bay nhanh sang bên kia. Đội bạn vội đón đường bay của quả cầu, đá nhanh trở lại. Tiếng lạch xạch đều đặn và quả cầu cũng vun vút bay qua bay lại. Bất thần anh Hùng xoay người, đá móc, quả cầu sượt trên mặt lưới làm cho hai anh ở trường Vĩnh Phúc lỡ đà ngã nhúi vào nhau. Một tràng pháo tay rộ lên tán thưởng pha cầu lắt léo của anh Hùng đã đo ván đối phương một cách ngoạn mục.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng bàn)

    Chiều thứ bảy tuần trước, em được bố dẫn đến câu lạc bộ thể thao của xã nằm ngay cạnh hồ Trúc Giang để xem trận thi đấu bóng bàn giữa các cầu thủ xuất sắc của các huyện thị trong tỉnh. Trận đấu mà em thích nhất và cũng là trận mà khán giả hâm mộ nhất, đứng xem đông nhất. Đó là trận đấu giữa thầy em – Lê Hoài Vọng và chú Huỳnh Đoàn Nam. Trận đấu diễn ra thật căng thẳng và đầy kịch tính.

Hai cầu thủ thi đấu năm hiệp. Bốn hiệp đầu tỉ số là 2-2. Hiệp cuối cùng mới thật hấp dẫn! Vào đầu hiệp, chú Nam dẫn trước 4-1. Ai cũng nghĩ là chú sẽ thắng. Vậy mà chỉ sau mấy quả giao bóng lắt léo của thầy em, điểm số đã cân bằng. Liên tục mấy đường bóng nữa, thầy em vượt lên 12-8, dẫn trước 4 điểm. Không chủ quan lơi lỏng, phòng ngự chắc, phản công dứt điểm, thầy em đã nâng điểm số của mình lên cao, vượt xa chú Nam 6 điểm, kết thúc trận đấu trong niềm hân hoan chiến thắng. Một trận đấu sôi nổi và vô cùng hấp dẫn.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (cầu lông)

    Ngày 22 tháng chín vừa qua em đã dịp được xem một trận thi đấu thể thao cầu lông vô cùng gay cấn trên tivi tại nhà cùng bố em. Trận đấu giữa cầu thủ của đội tuyển Việt Nam và cầu thủ của đội tuyển Indonesia trong Seagame 29.

Trận thi đấu cầu lông được diễn ra trong nhà, có rất nhiều khán giả đến cỗ vũ. Mỗi lần có một bàn thắng của một cầu thủ được ghi là tiếng trống, tiếng pháo tay reo hò lại vang lên rầm rộ. Cầu thủ của đội Việt Nam mặc áo màu đỏ, đi giày thể thao màu đỏ, còn cầu thủ còn lại mặc áo màu vàng đi giày màu đen. Tỉ số lúc bấy giờ là 1-0 đang giành phần thắng về cầu thủ của đội Indonesia. Trận đấu đang rất gay cấn bởi chỉ cần cầu thủ của đội Indonesia thắng 1 hiệp nữa là trận đấu cầu lông sẽ kết thúc. Lúc này, cả 2 đội đều rất quyết tâm vì thế mà trận đấu ngày càng diễn ra quyết liệt làm sao! Bên nào cũng tấn công dữ dội, đỡ cầu vô cùng điêu luyện. Thỉnh thoảng chú trọng tài lại phất cờ và thổi còi khi một trong 2 cầu thủ mắc lỗi. Điểm số của các đội cứ nhích dần lên 8-7, 8-8,… 22-21, 24-21. Khi thi đấu, cả 2 cầu thủ đều toát rất nhiều mồ hôi, họ thường xin nghỉ giải lao một lúc để uống nước và hội ý với huấn luyện viên. Cuối cùng, trận đấu cũng có kết quả khi cầu thủ Indonesia liên tiếp ghi bàn ở những phút cuối. Kết thúc trận đấu với tỉ số 2-0 với đội thắng là Indonesia.

Vận động cầu lông của viên của Việt Nam đã thi đấu hết mình. Em rất khâm phục tinh thần chiến đấu của cầu thủ cầu lông Việt Nam.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bơi lội)

    Tại bể bơi cửa trung tâm thể dục thể thao của tỉnh, em chứng kiến một cuộc thi bơi lội thật hào hứng của các vận động viên từ các trường phổ thông trung học. Bể bơi rộng lắm, có đến chục đường đua. Các vận động viên trong bộ quần áo bơi lội, kính, mũ đã vào vị trí sẵn sàng chờ lệnh xuất phát. Anh Bình của em bơi ở đường đua số 4 đại diện cho trường Trung học phổ thông Phan Đình Phùng. Anh biết bơi lội từ nhỏ, lớn lên anh thường đến bể bơi này rèn luyện. Cuộc đua này, cả trường đều kì vọng đến anh. Lệnh xuất phát của trọng tài vừa ban ra, thì tất cả đồng loạt từ từ trên cao phóng mình xuống mặt nước, lao như những chú cá heo dưới làn nước trong xanh. Vòng bơi thứ nhất, anh Bình đang dẫn thứ hai. Sang vòng bơi kế tiếp thi anh đuổi kịp người thứ nhất. Đứng trên bờ sao mà em hồi hộp đến thế! Em gào thật to: "Cố lên anh! Đến đích rồi đó!" Quả nhiên, anh Bình tăng tốc lao lên và anh đã về đích trước. Bạn bè anh đứng trên bờ hét vang: 'Phan Đình Phùng chiến thắng! Phan Đình Phùng chiến thắng!"

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng chuyền)

    Nhân dịp chào mừng ngày 26-3, ngày thành lập Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh; ngành giáo dục tỉnh em tổ chức thi đấu bóng chuyền giữa các trường THPT trong tỉnh. Em được anh Hai dẫn đi xem trận đấu giữa trường anh với trường Phan Văn Trị huyện Giồng Trôm. Trận đấu diễn ra thật sôi nổi trên sân bóng chuyền tại sân vận động của tỉnh. Hai đội đấu với nhau ba hiệp. Hai hiệp đầu tỉ số hòa 1-1. Đây là hai đội ngang sức ngang tài, đội nào cũng có những cây tấn công dứt điểm. Hiệp ba là hiệp phân định thắng bại nên đội nào cũng hết sức thận trọng. Sau phút hội ý lần thứ hai, đội bóng của trường anh Hai tập trung mạnh tấn công và chiến thuật bỏ nhỏ, làm cho đội Phan Văn Trị bị rơi vào tình thế bị động. Điểm số của đội trường anh Hai đã dẫn trước 15 – 13. Rồi nhích dần lên 24 – 18. Và cuối cùng, bằng một pha tấn công chéo biên, đội trường anh Hai đã chiến thắng đội trường Phan Văn Trị với một điểm số thuyết phục.

Trận đấu kết thúc trong tiếng reo hò của các cổ động viên trường anh Hai.