Đề bài: Tả bà ngoại kính yêu của em
Bài văn mẫu
Đang ngồi trong nhà em đã nghe thấy giọng nói reo vui của em Tít: “A! Bà ngoại đến, bà ngoại đến!”. Lần nào cũng vậy, bà ngoại sang thăm mà không hề bác trước cho ai biết. Em vội chạy ra cổng để đón bà vào nhà.
Nhìn từ xa đã trông thấy bà ngoại em đang bước đến. Vẫn là hình ảnh quen thuộc với dáng người nhỏ nhắn, bước đi nhanh nhẹn và nụ cười tươi luôn nở trên môi. Lần nào cũng vậy, bà luôn mặc một bộ quần áo vải giản dị với chiếc áo nâu cũ và một chiếc quần lanh. Bà luôn nói rằng bà già rồi, không cần mua sắm nhiều, để tiền ấy mà mua sắm cho con cháu thì hơn.
Bà em năm nay đã gần tám mươi tuổi. Trên khuôn mặt bà đầy những nếp nhăn, mỗi khi bà cười các nếp nhăn ấy trông càng rõ hơn. Nhưng chúng không khiến bà xấu đi mà còn khiến bà trông phúc hậu, hiền từ hơn. Miệng bà cứ móm mém, bỏm bẻm nhai trầu. Bà hay có thói quen ăn trầu nên hàm răng bà đen nháy, đôi môi bà luôn đỏ thắm. Nụ cười bà luôn rạng rỡ. Bà có đôi mắt nâu thật đẹp, có lẽ đó là nét đẹp nhất trên khuôn mặt bà. Dù tuổi đã cao nhưng đôi mắt bà vẫn luôn tinh anh, bà vẫn có thể tự xâu kim để may vá quần áo. Đôi tay bà vẫn đầy những nếp nhăn, những vết chai sạn. Bà vẫn còn minh mẫn lắm, vẫn có thể trông được cả chắt. Vì anh chị em rất bận nên bà đã chuyển sang ở cùng anh chị để trông chắt cho anh chị đi làm.
Bà rất thích trồng rau, trong vườn nhà bà có đủ các loại hoa quả. Chuối trong vườn nhà bà nhiều không thể đếm xuể. Ngoài ra, bà trồng cả na, ổi và cam nữa. Những thứ quả bà trồng được em đều rất thích, đặc biệt là chuối. Không mùa nào đến nhà bà là không được ăn hoa quả. Bước vào vườn nhà bà như lạc vào vườn tiên vậy. Mỗi lần sang nhà em chơi bà cũng đem bao nhiêu thức quà theo. Biết tin bà ngoại đến chúng em biết ngay sẽ được thưởng thức bao nhiêu đồ ăn ngon.
Bà còn thích kể chuyện cổ tích cho chúng em nghe, bà cũng biết rất nhiều chuyện. Cùng một câu chuyện như vậy mà bà kể hấp dẫn hơn ai hết. Bà em cũng rất thích trò chuyện tâm sự hằng ngày, mỗi lần sang chơi bà đều nằm với mẹ em, cứ như vậy bà vừa nằm vừa tâm sự với mẹ em đến tận đêms muộn.
Em vẫn nhớ vào ngày ông ngoại em mất bà đã rất đau lòng, bà gần như bị suy sụp, con cháu khuyên thế nào bà cũng không chịu ăn. Nhưng sau một thời gian, bà đã bình tâm lại, bà nói với chúng em rằng:
- Ông mấy đứa đã không còn, nay còn có mình bà ở lại, bà phải cố gắng sống tốt quãng đời còn lại chứ!
Chúng em thương bà lắm nên luôn cố gắng đến thăm bà thường xuyên và trò chuyện cùng bà thật nhiều để bà bớt cô đơn. Từ hôm đó, bà lại tiếp tục làm những công việc yêu thích như trồng cây, chơi cùng các cháu.
Bà là người rất tốt bụng, luôn đối xử với mọi người xung quanh rất chu đáo. Bà hay mang hoa quả sang biếu mọi người, sang trò chuyện cùng mọi người nên ai ai cũng yêu quý bà.
Em kính trọng và yêu quý bà lắm. Em luôn mong bà khỏe mạnh, sống thật lâu cùng với chúng em.