Đề bài: Tả người thân yêu và gần gũi nhất với em
Bài văn mẫu
Trong đêm hè ở quê, nhìn thấy mấy em bé hàng xóm nhà bà em đang ríu rít gọi mẹ, làm nũng mẹ em chợt nhớ đến người mẹ của mình. Lúc mẹ đưa em về quê ngoại chơi với ông bà một tháng, hôm mẹ về em luôn nghĩ mình sẽ chẳng thấy nhớ mẹ nếu ở đây một tháng với ông bà. Vậy mà chỉ sau một tuần em đã rất nhớ mẹ.
Mẹ em là một người phụ nữ nông thôn chân chất và giản dị. Năm nay mẹ 41 tuổi. Nắng và gió trên những đồng lúa, nương ngô đã khiến nước da của mẹ đen sạm đi. Đôi mắt mẹ thật sáng. Những lúc em chăm ngoan làm được việc tốt đôi mắt ấy ánh lên niềm yêu thương, dịu dàng. Những lúc em mắc lỗi đôi mắt mẹ lại thật nghiêm khắc. Chỉ cần nhìn mắt mẹ em có thể biết được mẹ đang vui hay buồn. Mẹ em có một nụ cười rất tươi với hàm răng trắng và đều tăm tắp. Bố thường kể rằng ngày xưa bố ấn tượng với mẹ nhất bởi nụ cười. Mái tóc mẹ đen óng, mượt mà, dài đến ngang lưng. Những ngày đi làm mẹ hay búi gọn tóc lên, không ai nghĩ rằng mẹ em lại có một mái tóc đẹp như vậy. Tóc mẹ có một mùi thơm rất đặc biệt, thỉnh thoảng em lại chạy đến ôm mẹ thật chặt để có thể cảm nhận mùi hương nhẹ nhàng ấy. Hằng ngày mẹ phải làm việc đồng áng nên đôi tay mẹ khô ráp, ngón tay thô và cứng. Đôi tay đầy những vết đen do nhựa chè tươi dính lại. Em yêu quý biết bao đôi tay ấy, nhờ đôi tay vất vả ấy mà chúng em đã khôn lớn, trưởng thành qua từng ngày.
Mẹ em có dáng hơi thấp, trông hơi đậm người. Hằng ngày đi làm mẹ chỉ mặc một chiếc áo cộc tay bên trong, bên ngoài là bộ quần áo lao động rộng thùng thình. Nhưng khi đi có việc mẹ cũng rất biết cách ăn mặc thật lịch sự và gọn gàng. Mỗi buổi sáng mẹ dậy từ rất sớm, đi chợ, nấu cơm, chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Em thấy cơm mẹ nấu không thứ sơn hào hải vị nào có thể sánh bằng. Mẹ àm việc gì cũng rất nhanh nhẹn và khéo léo. Trong làng ai cũng khen mẹ là người phụ nữ đảm đang, tháo vát. Việc gì mẹ cũng có thể àm rất giỏi. Em thấy ngưỡng mộ mẹ em lắm. Mọi người xung quanh ai cũng quý bởi mẹ em là một người tính tình sởi lởi, hay cười, hay nói. Có thức quà gì ngon mẹ hay đem chia cho hàng xóm để mọi người cùng ăn. Ai gặp khó khăn mẹ đều sẵn sàng giúp đỡ.
Em vẫn nhớ khi em còn nhỏ, nhà chưa có điều kiện, mỗi lần có thịt hay cá mẹ đều dành phần ngon cho chúng em. Em hỏi thì mẹ nói rằng mẹ không thích ăn thịt, người lớn không thích ăn thịt đâu con ạ. Khi ấy em thật ngây thơ khi tin lời mẹ. Lớn lên rồi em mới nhận ra đó là vì mẹ để dành cho chúng em. Từ ngày biết nhận thức em tự nhủ sẽ luôn chăm sóc, phụng dưỡng mẹ thật tốt.
Dù có đi hết cuộc đời có lẽ cũng không thể đền đáp được hết sự vất vả của mẹ. Hãy luôn biết trân trọng mẹ khi ta còn có thể.